Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Duyên Quê

Ai mang chiếc áo bà ba

Đơn sơ mộc mạc...Vậy mà nét duyên

Lại cùng vành nón...Che nghiêng

Chắc là thôn nữ...Nơi miền đồng quê

Nắng mưa...Sao đứng bên lề

Nhớ ngày hôm ấy...Trông về gió mây

Hôm kia người mặc...Áo này

Giờ còn xót lại...tháng ngày  đã qua

Nhớ cùng...Chiếc áo bà ba

Lẩn trong tiềm thức...Làm quà nhân sinh

                      X L

2 nhận xét:

  1. Tôi yêu chiếc nón lá
    Đơn sơ nhưng đẹp lạ
    Giữa dòng đời vội vã
    Nón lá vẫn kiêu sa

    Trả lờiXóa
  2. kiêu sa tự nhiên trong cái mộc mạc
    lâu lắm rồi mới gặp lại nha.
    chúc vui nhá.

    Trả lờiXóa