Thẳng, cao, trong ánh mặt trời
Như đang hoài bão một thời xuân xanh
Gió rung, lay, lắc thân cành
Cánh cong phe phẩy chung vành Nụ hoa
Nắng chiều rơi nhẹ làng ta
Hàng cây in bóng ngỡ mà như nghiêng
Hướng dương dù có đổ xiên
Trông về trời mọc như miền ước mơ ...
X L
À, thơ của bạn có nét riêng, hay lắm, nhưng nhớ đừng quá lý tưởng nhé, hì.. hì..., cám ơn bạn đã ghé nhà, thân.
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã góp ý , anh Bàng ơi ! Tôi nhớ bài : có nàng....có nàng....Từ đấy mới hiểu được thắc mắc , không biết anh gom lá bàng để làm chi ? vui anh nhá !
Trả lờiXóaBài thơ rất tuyệt!
Trả lờiXóa